Trường làng tôi ngày ấy đơn sơ với những lớp học cấp bốn nối nhau thành hình chữ U “nằm” bình yên dưới những tán bàng xòe ô che mát. Ngày ấy, học sinh thường đi bộ tới trường, nhìn thấy thầy, cô giáo là đứng lại nghiêm ngắn lễ phép chào: “Em chào cô ạ!”, “Em chào thầy ạ!” đầy kính trọng và biết ơn. Theo năm tháng, rêu phong dần phủ màu ngói đỏ; tường trắng ngả màu qua bao nắng, bao mưa… Nơi bục giảng thân quen, hằng ngày thầy cô tận tình, nhiệt huyết, say sưa truyền giảng kiến thức. Bụi phấn trắng rơi đều theo những tiết học đầy bổ ích, háo hức và say mê.