Năm nào cũng vậy, đúng hẹn với đất trời, với lứa tuổi học trò, cuối tháng tư, đầu tháng năm trên cành lá biếc xanh những bông phượng vĩ đầu tiên bắt đầu bung nở báo hiệu mùa hạ đã trở về. Sau lác đác những bông hoa đầu tiên, tháng năm, tháng sáu, nắng hạ càng chói chang, càng gắt gao bao nhiêu, hoa phượng vĩ lại càng rực đỏ, thắm sắc bấy nhiêu.
Mùa hạ về, trong ồn ã, sôi động tiếng ve, nơi sân trường rộng rãi, dưới những tán bàng “xòe ô” che mát, dưới những gốc phượng già đỏ cánh hoa rơi, bạn bè cùng nhau vô tư chơi đùa, trò chuyện, ôn bài... Thời gian lặng lẽ trôi, bao mùa phượng vĩ đến rồi đi, đi rồi trở lại... lớp một lên lớp hai, lớp hai lên lớp ba... cấp một lên cấp hai, cấp hai lên cấp ba, những giờ học cuối cùng của năm, ai cũng mang trong mình tâm trạng hồi hộp, lo lắng khi mùa thi đã kề cận. Tùng, tùng, tùng; tùng, tùng, tùng... hết giờ học, từng hồi trống trường khoan thai vang lên, không vội vã về nhà như mọi ngày, kết thúc buổi học cuối cùng của năm, nhiều bạn nán lại nơi sân trường lưu luyến nhìn về lớp học, lướt quanh một vòng ngôi trường thân quen gắn bó suốt một thời thơ ấu; trước lúc chia xa, có nỗi buồn xao xuyến, có chút bâng khuâng trong trẻo dâng nhẹ trong lòng…
Theo những mùa phượng vĩ, nhờ sự chỉ dạy tận tình của thầy cô giáo, nhờ sự nỗ lực trong rèn luyện, học tập, bao thế hệ học trò đã trưởng thành, rời xa ngôi trường yêu dấu. Trên mỗi bước đường đời, bạn bè mỗi người mỗi ngả, mỗi người mỗi lựa chọn khác nhau, thành công có, thất bại có, niềm vui có, nỗi buồn có... Dù thành công hay thất bại, hạnh phúc vui hay buồn... nhưng mỗi khi hạ về, bất chợt bắt gặp những tán phượng vĩ nở đỏ một khoảng trời lòng lại bâng khuâng nhớ về những năm tháng học trò hồn nhiên, vô tư trong sáng; nhớ về thầy cô, về bè bạn; nhớ về trường cũ, lớp xưa; nhớ về những trò nghịch ngợm chỉ sau “quỷ, ma”… Trong cuốn sổ lưu bút được cất giữ cẩn thận, có cánh phượng vĩ ép khô qua bao năm vẫn nằm yên giữa những trang giấy nghiêng nghiêng dòng chữ bạn bè, lưu giữ biết bao kỷ niệm, bao nỗi nhớ, bao thương yêu...
Rời xa trường cũ đã nhiều năm, hạ về, lại nhớ thầy cô, bạn cũ và những mùa phượng vĩ dấu yêu!
Vĩnh Linh