Những ngày cuối năm, sớm sớm, trời chuyển mưa xuân. Những hạt mưa bụi nhỏ li ti nhẹ nhàng rơi khi dầy, khi mỏng đánh thức những chồi non đang “ngủ vùi” trong những cành cây khô suốt mùa đông lạnh giá. Mưa xuân, trời đang hanh khô trở nên nồm ẩm, gió lạnh cũng không còn buốt thấu thịt da.
Chợ ngày Tết, người bán người mua đông vui tấp nập. Những hạt mưa xuân nhẹ rơi tô thắm sắc đào, vàng tươi quất cảnh, rực rỡ muôn mầu hoa cúc, hoa lan, đồng tiền, thược dược... Dưới làn mưa bụi lất phất, lất phất, nụ cười rạng ngời trên gương mặt người bán hàng bên nhành hoa, cây cảnh thắm tươi; gương mặt người mua cũng rạng ngời vì chọn được cành đào, cây quất... vừa ý.
Đồng quê, đất được cày bừa kỹ chuẩn bị sẵn sàng cho vụ mới. Mạ gieo gặp mưa xuân nảy mầm lún phún mướt xanh. Đường đồng không còn gập ghềnh, khúc khuỷu, cỏ dại mọc dày, mà được bê tông rộng rãi, phẳng nhẵn chạy tới tận cánh sâu, cánh xa. Hai bên đường, hoa các loại bật mầm đón mưa xuân ấm áp.
Nơi vườn nhà, giàn su su sai chĩu chịt gặp mưa từng quả, từng quả trở nên xanh non mỡ màng. Nhà ai dọn vườn đốt lá khói bay kín một khoảng không gian rộng, cay xè đôi mắt. Tiếng trẻ con í ới gọi nhau chơi đùa rộn vang một góc quê làng hằng ngày vốn yên ả... Trong lất phất mưa xuân, bước chân người con xa quê vội vã trở về lòng náo nức niềm vui, giữa hồ hởi tiếng hỏi chào đầy thân tình, ấm áp. Sau bao ngày xa cách, Xuân đến, Tết về, nhà nhà rộn tiếng cười đoàn viên xúc động nghẹn ngào.
Ngoài trời, mưa xuân vẫn giăng mắc cho muôn vàn cỏ cây đâm chồi, nảy lộc; cho hoa lá biếc xanh, rực rỡ sắc mầu; cho cuộc sống có thêm nhiều sự tươi mới với nhiều niềm vui và hạnh phúc mới.
Phạm Hiền