Ai đó đã nói, Tết vui nhất là với trẻ con. Quả thật là như vậy, đặc biệt là trong Tết xưa, khi mọi thứ còn khó khăn, chỉ đến ngày Tết mới được ăn ngon, có quần áo mới và được vui chơi thỏa thích. Tôi sinh ra ở nông thôn. Cuộc sống ngày thường thiếu thốn, quanh năm chỉ ngày nhà có giỗ mới có thịt ăn. Quần áo chỉ có hai bộ tươm tất mặc đi học, rách mông mẹ lại mang đến ông thợ may làng dưới tích kê (đáp một miếng vải vào phía trong và trần chỉ dày làm mông quần cứng như mo nang), hoặc lộn ống để phần rách xuống dưới. Cả năm, chỉ đến Tết chúng tôi mới có quần áo mới, có giò, có bánh chưng và nhiều đồ ăn ngon, được đi chúc Tết và nhận lời chúc, đặc biệt là có tiền mừng tuổi. Vì thế chúng tôi mong chờ Tết lắm.
Gần đến Tết chúng tôi vô cùng háo hức. Người lớn thì tất bật chuẩn bị, nào đổ lúa nếp từ chum ra đi xay, giã lấy gạo, rồi xiết đỗ xanh, mua lá dong, ống giang chẻ lạt để gói bánh chưng. Còn chúng tôi, ban ngày hay tối đến lên giường đi ngủ, đến trường hay khi làm việc nhà, việc đồng, đều thấy lâng lâng một niềm vui khôn tả, hân hoan phơi phới trong lòng khi biết Tết đang đến gần. Ngày thường được sai làm việc gì cũng có khi chúng tôi mè nheo, trốn tránh, nhưng gần đến Tết bố mẹ bảo làm việc gì chúng tôi cũng làm rất hào hứng với hiệu suất cao. Nào cùng mẹ hoàn thành việc đồng áng. Nào dọn dẹp nhà cửa, phụ bố mẹ đánh cá dưới ao lên, rồi nướng cá, chặt chuối, lấy bưởi, lấy những quả trứng gà chín vàng trên cây bày ngũ quả,... Vui nhất là ngày 28, 29 Tết, người lớn thì đụng lợn, giã giò, trẻ con tíu tít đứng xem, hít hà mùi lòng lợn, thịt xỏ luộc thơm lừng. Chiều đến mỗi người một việc, rửa lá dong, vo gạo nếp, đãi đỗ, đồ đỗ, gói bánh chưng. Nồi bánh chưng bắc ở góc sân sôi xình xịch từ sáng cho đến tối, ánh lửa reo vui như lòng những đứa trẻ chúng tôi reo vui rộn ràng vậy.
Sáng mùng một Tết, dù trời lạnh nhưng tôi và những đứa trẻ trong xóm đều dậy sớm. Không dậy sớm sao được, chúng tôi đã chờ giây phút này cả năm rồi. Người lớn tất bật nấu nướng làm cơm cúng gia tiên, trẻ con ra phụ giúp, rón rén, nhẹ nhàng để không làm đổ vỡ đồ vật ngày đầu năm như lời mẹ dặn. Trong lúc chờ cúng gia tiên, cũng là lúc mẹ mang quần áo mới ra mặc cho chúng tôi. Tôi không thể quên được cảm giác hồi hộp khi cầm bộ quần áo còn nguyên nếp gấp, thơm mùi vải mới trên tay. Mẹ mặc quần áo cho anh em chúng tôi một cách tỷ mỉ, cẩn thận, cài từng chiếc khuy, vuốt nếp áo, sau khi mặc xong còn bảo chúng tôi quay trước, sau để chỉnh cho thật ngay ngắn. Mặc xong quần áo mới, dù mẹ dặn là không được sang nhà hàng xóm ngay vì sang sẽ xông nhà người ta, nhưng không kìm được sự vui sướng, tôi vẫn chạy ra ngõ, đứng ngấp nghé đầu cổng nhà đứa bạn hàng xóm. Chỉ một lát cả mấy đứa trẻ trong xóm đều chạy ra ngõ, tất cả đều mặc quần áo mới, khuôn mặt rạng rỡ mãn nguyện. Với quần áo mới, chúng tôi không ríu rít xòe ra khoe như khi có đồ chơi, giày dép,…mới, bởi việc mặc lên người đã là khoe ra rõ nhất rồi. Chúng tôi cứ đi đi lại lại ở ngõ một cách ngay ngắn nhất như để cho những đứa bạn có thể nhìn thấy rõ nhất vẻ đẹp của bộ quần áo mới. Cũng có đứa được bố hay anh chị đi công tác về nghỉ Tết mua cho cái áo rực rỡ hơn, lạ hơn, đẹp hơn, cả lũ chạy lại trầm trồ xuýt xoa,…
Sau khi ăn cơm xong chúng tôi hòa vào đoàn của gia đình đi chúc Tết. Đến nhà nào cũng ào ào tíu tít những lời chúc tốt đẹp. Chúng tôi cũng được nhận rất nhiều những lời chúc như “Sang năm học hành giỏi giang,…”, và được nhận tiền mừng tuổi. Những đồng tiền mệnh giá nhỏ thôi, nhưng mới cứng, còn thơm mùi giấy, cùng với lời chúc tốt đẹp, khiến cho lũ trẻ chúng tôi thấy hạnh phúc vô cùng… Những ngày Tết nhanh chóng qua đi trong nuối tiếc của lũ trẻ chúng tôi. Chúng tôi trở lại cuộc sống ngày thường, mong chờ đến Tết năm sau…
Bây giờ cuộc sống đủ đầy hơn, ngay trong ngày thường nhiều trẻ em đã được ăn ngon, mặc đẹp. Vì thế lũ trẻ không quá háo hức, rộn ràng mong chờ Tết như trước đây. Nhưng quả thực sao tôi vẫn nhớ đến thao thiết những cái Tết thời nghèo khó trước đây, nhớ cái cảm giác xao xuyến mong chờ, rộn ràng sung sướng mỗi khi Tết đến.
Vào ngày 30/4, Sun World Hà Nam, tọa lạc bên trong đô thị Sun Urban City, Thành phố Phủ Lý đã chính thức mở cửa đón khách, đánh dấu sự xuất hiện của một điểm đến giải trí mới thu hút khách du lịch tại Hà Nam.
Trong không khí hân hoan, tự hào kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025), hoà nhịp với hàng triệu trái tim trên cả nước, người dân Hà Nam đã hướng về Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước được truyền hình trực tiếp trên sóng Đài Truyền hình Việt Nam sáng 30/4.
Trong những ngày tháng Tư lịch sử, trên cả nước, các hoạt động chào mừng kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước diễn ra sôi nổi, rộng khắp. Nhân dịp này, phóng viên Báo Hà Nam đã có cuộc gặp gỡ, trò chuyện với Trung tướng, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân (LLVTND) Phạm Xuân Thệ (ảnh) , nguyên Tư lệnh Quân đoàn 2, nguyên Tư lệnh Quân khu 1, người con quê hương Hà Nam - một nhân vật lịch sử; người đã trực tiếp cùng đồng đội tiến vào Dinh Độc Lập trưa ngày 30/4/1975 bắt Tổng thống Dương Văn Minh ra tuyên bố đầu hàng, kết thúc cuộc chiến tranh gian khổ, trường kỳ của dân tộc…, để được cùng ông sống lại trong thời khắc lịch sử hào hùng đó của dân tộc; được hiểu thêm những mất mát, hy sinh của quân và dân ta trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc.
BÁO HÀ NAM ĐIỆN TỬ
Giấy phép xuất bản số 68/GP-BTTTT do Bộ Thông tin - Truyền thông cấp ngày 16/2/2017
Địa chỉ: Đình Tràng, phường Lam Hạ, thành phố Phủ Lý, tỉnh Hà Nam
Tổng Biên tập: Lê Hồng Kỳ
Điện thoại: (0226) 3852.773 - 3853.342 | Fax: (0226)3853.342
Email: baohanam.dientu@gmail.com
Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.